Nguyễn Thế Yên
Rừng cọ đồi chè, nét đẹp đặc trưng của miền trung du Phú Thọ. Giờ cọ hầu như đã hết. Còn, cũng chỉ một vài vườn ở vùng sâu, vùng xa sắp phá.
Hai mỏm cọ dưới đây còn sót lại tại Cẩm Khê, mình chụp cách nay 7 năm. Vừa rồi về thăm lại, hết rồi, chỉ thấy nhà bê tông và gạch ngói mọc lên. Xót xa, thất vọng ê chề...!
Có nhất thiết phải phát triển nhanh và ồ ạt bằng cách tàn phá và hủy hoại thiên nhiên mà hơn thế là bản sắc văn hóa vùng miền!
Tại sao không? vừa phát triển kinh tế vừa đan xen văn hóa bảo tồn.
Mỏm 1
Mỏm 2
Đường thi khách ghé quán nhà/ Có ly rượu nhạt nhẩn nha trái Đào/ Chim Cu líu tíu gù chào/ Trúc xòa bậc đá thả vào ru mơ/ Cà phê loang khúc nhạc thơ/ Người mang muôn nẻo chẳng mờ nốt xưa...
Danh sách Blog của Tôi
Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2016
Rừng cọ đồi chè chỉ còn là hoài niệm
Thứ Hai, 5 tháng 12, 2016
Hai thằng dại của cha! Hãy phiêu diêu nơi chân mây ngọn suối nhé!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)