Danh sách Blog của Tôi

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

Những kẻ hành khất

Nguyễn Thế Yên















Tôi đã thấy
gã nhà quê tàn tật
cắp trẻ sơ sinh lem luốc phố phường
tay chống đất lết đi từng bước
làm bao người cúi xuống
sụt sùi thương...

Tôi còn thấy
bé thơ chit khăn tang
lệ hoen mi tóc bết bụi bao ngày
dắt mụ lòa mắt khuất sau màn kính
nón đơm bao
giọt mặn khách qua đường...

Và bên phố
cụ bà tóc bạc
chẳng nói chi bàn tay ngửa lâu rồi
chân run rẩy
thân nguội dần vào ghế 
mắt lệ nhòa nhịp sống cuồng quay

Rồi thương
những "sụt sùi cúi xuống..."
thương bao nhiêu
"giọt mặn khách qua đường..."
càng xa xót "bàn tay không nói..."
bà cụ ăn mày 
hóa đá vẫn chìa tay!

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Chị tôi

                        Nguyễn Thế Yên

                    
                         

Sinh ra giữa thời đạn lửa
lớn lên trong mái tranh nghèo
trường làng dở dang giữa cấp
ruộng đồng cùng nắng tận mưa

Ngửa mặt mỏi cánh cò bay  
cúi đầu bờ tre rủ rỉ
lấy chồng thương binh cạn lực 
chông chênh một mảnh trăng làng

Cả nhà vài ba sào ruộng
chồng đau, con yếu triền miên
một ngày máy về san phẳng
nhà hàng, biệt thự…bã bời

Bàn chân góc nhà run rẩy
mông lung phiêu bạt quê người
chồng con bíu vào vai chị
chị biết vịn vào ai đây!?

Ngõ quê mùa xuân đã chạm
người đi cầu thực đang về
chị tôi phương trời biền biệt
đào phơi - tết đã can ngày