Danh sách Blog của Tôi

Chủ Nhật, 19 tháng 3, 2017

Thương nhớ dại khờ

Nguyễn Thế Yên

















Có nhớ thương không gọi thành tên
lầm lũi bên đường chiều mặc định
đăm đắm theo sắc hoàng hôn lặn
lại ùa về ảo thực níu dài đêm...

Em là ai - từ quả gấc chui ra?
mà đôi mắt mang hình dung ngọn lửa
ngọn lửa - không phải là thiêu đốt
ấm dần anh trong heo hắt cuộc người!

Mình gặp nhau như thể duyên đời
phận bèo bọt xô dạt hồn bãi cạn
nơi sóng ảo chúng mình là có thật
bởi hai đầu nhịp thở vẫn đầy vơi

Đâu một lần hé mở nhụy hoa yêu
chưa một phút cầm tay truyền hơi ấm
cũng không thể bên em ngày Valentine lịm ngọt
mà vui buồn lớp lớp dậy lòng yêu

Ơi thương nhớ hai đầu khoảng cách
như cánh buồm lạc bến bờ xưa
như lá phổi trong ngục tù nhớ gió
con tim dại khờ khát những ngây ngô.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét