Nguyễn Thế Yên
(Cho T)
ba lô trên vai đường dài tít tắp
để lại em phòng đơn con dại
những canh khuya thấp thỏm bước anh về
Nơi heo hút, chiều buồn lặng lẽ
đêm âm thầm mòn giấc ngủ nhớ em
tháng lương còm mong người xuống núi
gửi về em vá víu qua ngày
Hơn nửa đời dầu dãi gió sương
cứ mải miết những giấc mơ đầy ắp
cứ mải miết những giấc mơ đầy ắp
những vất vả trong em chưa bù đắp
nỗi đau này chồng tiếp nỗi khổ kia
Nay gối mỏi, chân chồn, hồn thu ẩn
bốn mùa qua mưa nắng mảnh vườn nhà
ngày vắng em, cây vườn không gió
chẳng có chim ca, ong bướm cũng không về
Căn nhà nhỏ mình bên nhau sớm tối
bỗng trống hoang khi thiếu ánh em cười
anh muốn chạy tìm trong khuya vắng
lối anh về...là chốn có em!
Những ngày vắng em và con 2010