Nắng đã cong trên lưng áo mẹ
mưa đã đầm trên đôi mắt con
em ướt khô mỏi
mòn bên bờ lở
mà thu đi từ độ ấy chưa về.
Mùa thu đi,
mùa thu suy tư
thương xứ sở
nắng dồn như đổ lửa
mưa chưa
ngưng nước đã ầm ào lũ
cuốn bao bến
bờ lay lắt “kiếp phù sinh”!
Mùa thu ơi,
mùa thu nơi đâu
ước hẹn bao
điều cho ngày trở lại
để lòng em bồn
chồn lo lắng
đã một ngày bão
lửa đẩy đưa xa?!
NTY