Nguyễn Thế Yên
Bỗng nghe vẳng tiếng à ơi
Cò bay thảng thốt từ nơi không màu
Gạo đồng xưa đã chìm đâu?
Cò rơi giữa phố nát nhàu giấc mơ...
Đường thi khách ghé quán nhà/ Có ly rượu nhạt nhẩn nha trái Đào/ Chim Cu líu tíu gù chào/ Trúc xòa bậc đá thả vào ru mơ/ Cà phê loang khúc nhạc thơ/ Người mang muôn nẻo chẳng mờ nốt xưa...