Nguyễn Thế Yên
(Cho T)
ba lô trên vai đường dài tít tắp
để lại em phòng đơn con dại
những canh khuya thấp thỏm bước anh về
Nơi heo hút, chiều buồn lặng lẽ
đêm âm thầm mòn giấc ngủ nhớ em
tháng lương còm mong người xuống núi
gửi về em vá víu qua ngày
Hơn nửa đời dầu dãi gió sương
cứ mải miết những giấc mơ đầy ắp
cứ mải miết những giấc mơ đầy ắp
những vất vả trong em chưa bù đắp
nỗi đau này chồng tiếp nỗi khổ kia
Nay gối mỏi, chân chồn, hồn thu ẩn
bốn mùa qua mưa nắng mảnh vườn nhà
ngày vắng em, cây vườn không gió
chẳng có chim ca, ong bướm cũng không về
Căn nhà nhỏ mình bên nhau sớm tối
bỗng trống hoang khi thiếu ánh em cười
anh muốn chạy tìm trong khuya vắng
lối anh về...là chốn có em!
Những ngày vắng em và con 2010
Ước gì trở lại ngày xưa
Trả lờiXóaThời ta chưa vợ, em chưa có chồng
Giờ ta cháu bế cháu bồng
Nhìn nhau chẳng thấy má hồng nữa đâu
Khói sương bạc trắng mái đầu
Tình yêu thì vẫn thắm màu thủy chung
Gửi anh Xuân Thu! Cảm ơn anh đã vào thăm và chia sẻ. Chúc anh vui khỏe và có nhiều sáng tạo mới
XóaThời trẻ anh biền biệt xa nhà
Trả lờiXóaBa lô trên vai đường dài tít tắp
Bỏ lại em phòng đơn con dại
Những canh khuya thấp thỏm bước anh về
Một bài thơ dạt dào niềm thương và nỗi nhớ mà tác giả dành cho nhân vật trữ tình T (có thể đây là người yêu cũng có thể hơn thế nữa của tác giả). Mở đầu khổ thơ tác giả nhắc lại những kỷ niệm về ngày xưa trong ký ức, những ngày khổ nhưng vui trong cía tình yêu thiêng liêng diệu vợi. Những ngày ấy yêu thương đủ để dâng đầy đủ để khỏa lấp bao nỗi nhớ thương, xa cách và cả sự hi sinh trong đợi chờ cô đơn. Để rồi khi trở về tác giả giật mình, và tự trách mình như là sự hối lỗi với người đã vì mình mà khổ đau, mà chờ đợi:
Hơn nửa đời dầu dãi gió sương
Cứ mải miết những giấc mơ đầy ắp
Những vất vả trong em chưa bù đắp
Nỗi khổ này chồng tiếp nỗi khổ kia
Vậy mà niềm vui chưa tròn nỗi khổ chồng tiếp khổ để rồi nhà thơ tự vấn mình khi vắng đi bàn tay người vợ hiền thảo ấy.:
Nay gối mỏi, chân chồn, hồn thu ẩn
Bốn mùa qua mưa nắng mảnh vườn nhà
Ngày vắng em, cây vườn không gió
Chẳng có chim ca, ong bướm cũng không về
ngày em đi, đi về một nơi xa lắm có thể đấy là một sự xa cách biền biệt lớn lắm, nỗi nhớ thương trong tác giả được chuyển hóa vào cả thiên nhiên cây cỏ chim cả. Từ đó nhà thơ chuyển thành hành động:
Căn nhà nhỏ mình bên nhau sớm tối
Bỗng trống hoang khi thiếu ánh em cười
Anh muốn chạy ra đường trong khuya vắng
Lối tìm về...là chốn có em
Phản ứng quyết liệt của tác giả ấy là chạy ra đường, chạy đi tìm lại yêu thương đã mất dẫu biết rằng đấy là vô vọng - là không thể níu kéo mà sao cứ mãi đi tìm.
Một bài thơ đầy yêu thương, nhiều kỷ niệm, nhân vật trữ tình có thể là người đã từng đầu ấp tay gối với tác giả - đã ra đi về một phương thật xa - lời thơ nhắc lại kỷ niệm và cũng là lời khóc thương sâu kín cho T. Chúc anh luôn tìm được sự thanh thản trong tâm hồn và vui vẻ lên anh nhé. Nhớ giữ gìn sức khỏe nghe anh.
Đêm! Tha thẩn đến Nửa nhớ quán. Đọc. Quay về. Cô đơn. Trở lại đọc. Quay về. Trở lại nữa. Đọc luôn cả còm của HCT. Đọc để thấy chữ và hình như đấy là công việc phải làm chứ chẳng có hồn vía mang theo như mọi khi anh ạ. Em sẽ trở lại một lần nữa vào ngày khác, với NHỮNG NGÀY VẮNG EM. Chúc cả nhà vui vẻ!
Trả lờiXóaGửi Hà Công trường! Có lẽ thơ anh dạo này buồn quá, buồn hỗn loạn quá làm em bối rối và xúc động... Cảm ơn em đã giành nhiều thời gian và tình cảm cho anh. Chúc em luôn vui khỏe và nhiều sáng tạo.
Trả lờiXóaGửi Nhã My! Em ơi, hình như dạo này và nhất là bài này, anh đã làm những người bạn yêu quý của anh đặc biệt là em và Hà Công Trường phải buồn lây khi đọc và buồn hơn cả cái buồn trong anh? Cảm ơn em và mong em cũng đừng phải xuy nghĩ đến như thế...có lẽ một phần cũng do những hạn chế về cách diễn đạt của anh. Anh thật là có lỗi. Chúc em vui khỏe và đừng ít ngủ nhé
Trả lờiXóaĐàn ông sải cánh chim Bằng, tu hê hồ thỉ khắp bốn phương tám hướng nhưng không thể thiếu một mái ấm để tìm về sau những ngày bôn ba mệt mỏi. Đơn giản, đấy là : Hạnh phúc! Cái vĩ đại của người đàn bà chính là ở chỗ đó. Người đàn bà có làm ra bao nhiêu tiền của cũng không thể lấp được chỗ trống của người đàn ông nếu không có bàn tay chăm sóc của họ. Đọc bài thơ này Cầm mỗ rất cảm thông với Nửa Nhớ. Xin gửi một bài của Cầm mỗ đã in trong tập " Tình Rừng" cùng chủ đề:
Trả lờiXóaVỢ VẮNG NHÀ
Về nhà vợ chẳng có nhà
Trẻ con thì chắc sang Bà ăn cơm
Xuống bếp úp bát mỳ tôm
Con Mèo lấm lét ra vườn đuổi chim
Đàn Gà nháo nhác kiếm tìm
Còn con chó cún nằm im bên thềm
Ai lo mải miết kiếm tiền ?
Ai xây tổ ấm giữ yên gia đình ?
Mời Nửa Nhớ vào trang Website của Cầm mỗ đón đọc tin và thơ về cuộc gặp mặt của CLB Lạc Hồng ( cả hai trang đều có: http://hoilamnghiep-pto.com hoặc: http://vannghevanson.com )
Gửi anh Cầm Sơn yêu quý! Em rất xúc động khi được đọc cái COM mà như là lá thư đầy cảm thông và động viên an ủi của anh gửi cho em...
XóaNhân dịp này em cũng xin gửi lời cảm ơn sâu sắc về những gì mà anh đã làm cho em - đã giới thiệu về thơ em trên các trang Web hội VHNT và hội lâm nghiệp của anh (cho dù những bài thơ chỉ là những dòng tự sự của tác giả). Một lần nữa cảm ơn anh và chúc anh mãi phong độ và dồi dào năng lượng.
Chúc mừng bài thơ gây nên bao người buồn cùng. Đã buồn giờ lại buồn hơn!
Trả lờiXóaGửi anh Xuân Thu! Cảm ơn những tình cảm và chia sẻ mà anh đã và đang giành cho tôi. Chúc anh nhanh bình phục sức khỏe
XóaCốt lõi của bài thơ cũng là tình yêu vĩnh cửu. Chúc mừng anh với bài thơ nhẹ nhàng buồn!
Trả lờiXóaNhã My! Cảm ơn em đã luôn vào thăm NNQ anh và luôn chia sẻ cùng chủ quán. Anh cũng rất vui khi được nhìn thấy em không buồn.
Xóa