Danh sách Blog của Tôi

Thứ Tư, 10 tháng 8, 2011

Dòng sông đất















Nguyễn Thế Yên


Mưa,
đất trời đằm xuống
giọt giọt rơi háo hức về nguồn
vừa chạm núi đã đỏ dòng thác lở
băng băng
về cõi không màu...
 
Núi rừng xác xơ
mòn mỏi
chẳng thể ôm giọt nước vào lòng
chẳng níu nổi muôn loài vỡ tổ
muông thú vô gia
lầm lũi
cuồn cuộn xa dần...

Con người
mải mê cuộc trị vì trái đất
du ca
vẫy vùng
vừa trôi 
vừa rữa
như mê...

6 nhận xét:

  1. "Dòng sông đất". Bài thơ đầy sự ám ảnh về sự bất lực của con người trước thiên nhiên, về sự trả giá của con người trước sự tàn phá của thiên nhiên. Giọt mưa là trong lành, ngỡ tưởng háo hức rơi xuống sẽ đem lại sự mát mẻ cho trái đất nào ngờ "vừa chạm núi đã hóa thành sông đỏ/ băng băng về cõi không màu" để"Núi rừng xác xơ
    òa lở
    chẳng thể ôm giọt nước vào lòng
    chẳng níu nổi muôn loài vỡ tổ"
    Bài thơ hay và đã được chọn đăng trên tạo chí VNĐT số tháng 8. CHúc mừng anh.

    Trả lờiXóa
  2. Nguyễn Thế Yênlúc 13:30 11 tháng 8, 2011

    Cảm ơn anh XT đã đồng cảm và chia sẻ.

    Trả lờiXóa
  3. Thật vô tình đọc " dòng sông đất".nghe đã ghê, đọc càng ghê.tác giả thật là ghê.không phải ai cũng được biết mà đọc.Thật cám ơn tác giả.

    Trả lờiXóa
  4. Cảm ơn bạn giấu tên vì đã nghe thấy được tiếng kêu gào nhức nhói trong thơ.

    Trả lờiXóa
  5. Bây giờ không chỉ có lâm tặc phá rừng mà Dân phá, Quân phá, Rồi đến cả Quan cũng phá. Chỉ cần một chữ ký của Quan thì sẽ có biết bao nhiêu "dòng sông đất " xuất hiện. Nghĩ mà buồn!

    TRỜI CAO ĐẤT DÀY
    Ông hô: Bảo vệ môi trường
    Con dân vất vả trăm đường vẫn vui
    Rừng đang ngút ngát xanh đồi
    Quẹo bút ông ký - thu hồi đất công
    Ngậm ngùi con sáo sang sông
    Bỏ lại mảnh đất mênh mông điêu tàn
    Ai người đào mỏ tan hoang
    Bao nhiêu quặng quý bán sang bên Tàu
    Thương cho con suối đục ngầu
    Nỗi đau vùng lũ ông đâu biết gì
    Lụt lội rồi cũng tiêu đi
    Ông chỉ lo cái bệnh phì hầu bao
    Nghị trường ông vẫn thao thao
    "Môi trường bền vững"
    Trời cao đất dày!

    Trả lờiXóa
  6. Nguyễn Thế Yênlúc 22:22 14 tháng 8, 2011

    Gửi anh Cầm Sơn.
    Em cảm ơn anh đã chia sẻ và tiếp thêm nguồn mạch đau buồn phải xuy ngẫm về "dòng sông đất". Những chữ ký hủy hoại đất nước, thay vì ngàn lần sử bắn lại vẫn ký và càng ký càng có tầm hủy hoại rộng lớn hơn. Chắc cho tới khi nào đất nước chỉ còn lại nước thôi. Ôi! trời cao đất dày.

    Trả lờiXóa