Danh sách Blog của Tôi

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2011

Phía ấy quê em

 Nguyễn Thế Yên











Quê em 
miền đồi gò ngơ ngác
đất đi đâu để sỏi đá buồn
sông ngầu đỏ yêu thương dậy sóng
chẳng thể nào 
dâng nổi chút phù sa

Những gốc chè xù xì lam lũ
oằn một đời cho vườn mẹ ngát hương
chùm quả ngọt hanh hao chiều lựng nắng
cứ nồng thơm dìu dịu giữa đời thường

Bến đò xưa 
nơi em thường ngồi đợi
vẫn nhớ người khách cũ sang sông
mái tranh nghèo quanh co triền ngõ nhỏ
ngày vu quy 
xác pháo ngập hương đồng

Đã bao mùa...
em theo chồng xa vắng
lối mình về hoa dứa vẫn chờ hương
mẹ vẫn đổ bóng gầy trên đồi sắn
khói lam chiều mãi se sắt lòng cha

Ôi phía ấy...
chân trời còng dáng mẹ
cứ quanh co 
đau đáu một con đường

8 nhận xét:

  1. "Đã bao mùa em theo chồng xa vắng
    lối trở về hoa dứa dại xòe hương
    mẹ vẫn còng tinh sương trên đồi sắn
    thảo thơm cho anh nồng ấm đời em..."

    Quê mình vẫn như ngày xưa
    Cái nghèo vẫn cứ sớm trưa quanh người
    Lời ru mẹ - khúc à ơi
    Ngàn xưa vẫn nặng tình đời cho ta
    Quanh năm rau sắn, quả cà
    Tình mơ mẹ đã đi ra ruộng đồi
    Nặng lòng gọi mãi quê ơi!

    Chúc mừng bài thơ hay + hình ảnh đẹp nha.

    Trả lờiXóa
  2. ..."Lời ru mẹ - khúc à ơi
    Ngàn xưa vẫn nặng tình đời cho ta
    Nặng lòng gọi mãi quê ơi!"
    Cảm ơn anh XM đã luôn ngồi ở "góc quán cà phê nửa nhớ!" cổ vũ và chia sẻ.

    Trả lờiXóa
  3. Chúc mừng bài thơ rất đằm thắm, rất sâu sắc. Da diết yêu thương miền quê trung du đất tổ của tác giả.

    Trả lờiXóa
  4. Cảm ơn anh Long đến thăm và chia sẻ tình quê, chúc anh chị luôn vui khỏe và làm ăn phát đạt.

    Trả lờiXóa
  5. Cảm ơn anh Nửa nhớ cho "bạn đọc khác miền" biết thêm về quê hương có "đồi gò ngơ ngác", có "góc chè xù xì" nhé!

    Trả lờiXóa
  6. Nhã My em! Anh cảm ơn. Chúc em vui khỏe và có nhiều tác phẩm có cánh nhé.

    Trả lờiXóa
  7. Sắn nghèo đeo nắng mồ côi
    Sỏi chen lấn đất đất bơi nghẹn đồi
    Xanh xao sương lở dãi lời
    Sông bào đá núi lấy bồi phù sa

    Quê nghèo nghèo đến xót xa
    Mẹ cùng quê vẫn nuôi ta vào đời

    Trả lờiXóa
  8. Anh Vũ Quốc Khánh!
    "Sắn nghèo đeo nắng mồ côi
    Sỏi chen lấn đất đất bơi nghẹn đồi
    Xanh xao sương lở dãi lời
    Sông bào đá núi lấy bồi phù sa..."
    Cảm tác của anh thật nỗi niềm và sâu lắng. có lẽ anh em mình cùng sinh ra và lớn lên từ mỗi miền quê nghèo như thế nên đã luôn đồng cảm và muốn sẻ chia.
    "Quê nghèo nghèo đến xót xa
    Mẹ cùng quê vẫn nuôi ta vào đời"
    Cảm ơn anh rất nhiều!

    Trả lờiXóa