Trần Hanh (Phú Thọ)
Muôn ngàn giọt sáng
Đổ từ lưng mây
Vuốt ve ngực núi
Xoa mềm nỗi đau
Đàn cuội trắng nằm phau đáy nước
Tiếng ênh oang dội ngược
Vọng từ âm u
Lù xù rêu phủ
Ngàn năm thác đổ
Vẫn phong rêu.
Bình minh
Không xuyên thủng tán rừng
Tiếng thác réo ngàn ngàn vọng lại
Người ào ạt tiếng lòng như thác
Người rong rêu như đá ngủ vùi
Ngàn năm thác đổ không nguôi
Ngàn năm dâu bể cõi người hư hao
Ngàn năm vẫn tiếng thét gào...
"Muôn ngàn giọt sáng
Trả lờiXóaĐổ từ lưng mây
Vuốt ve ngực núi
Xoa mềm nỗi đau
Đàn cuội trắng nằm phau đáy nước
Tiếng ênh oang dội ngược
Vọng từ âm u
Lù xù rêu phủ
Ngàn năm thác đổ
Vẫn phong rêu..."
Đoạn này hình tượng lắm. "Ngực núi", "ềm nỗi đau", "uênh oang dội ngược", "đá ngủ vùi"... là rất đắt, rất hình ảnh. Thơ thế mới gọi là thơ. Ảo mà thực, thực mà ảo. Chúc mừng tác giả và chủ nhà Nửa nhớ.
Chủ nhà sửa giúp chữ "mềm" nha. Rét cóng, lóng ngóng gõ không chuẩn. Hi hì...
Trả lờiXóaGửi anh Xuân Thu! Cảm ơn anh đã đồng cảm với chủ nhà NNQ và thay lời tác giả cũng cảm ơn anh đã động viên cổ vũ. Chúc anh đầy sức khỏe và bút lực.
Trả lờiXóaBài thơ hay, giàu hình ảnh và nếu được phép chon cho mình một đoạn thơ gây ấn tượng mạnh cho người đọc xin cho phép em được chọn những câu thơ điệp khúc như thế này anh nhé:
Trả lờiXóaNgàn năm thác đổ không nguôi
Ngàn năm dâu bể cõi người hư hao
Ngàn năm vẫn tiếng thét gào...
cái điệp khúc ngàn năm ấy gây cho người đọc sự ám ảnh khôn nguôi bởi cái sự hư hao cõi người, cái trường tồn vĩnh cửu của thác đối lập với sự mỏng manh kiếp người ấy cho ta sự dâng trào cảm xúc...
Cảm ơn tác giả thật nhiều chúc anh luôn vui vẻ khỏe mạnh và thành công trên mọi lĩnh vực
Hà Công trường! Cảm ơn em đã vào thăm anh và thay lời tác giả cảm ơn sự chia sẻ và đồng cảm của em.
Trả lờiXóa