Em mang mùa thu đi đâu?
hỡi con chuồn chuồn ớt đỏ
Heo may vương đầy lối cỏ
Chiều buông từng sợi khói gầy
Em để mùa đông lại đây
Bỏ tôi "đồng chiều gốc rạ"
Khản đêm gió gào vật vã
Lập bập môi run gọi người
Tôi nhặt từng chiếc lá rơi
Những mảnh thư tình xào xạc
Khẳng khiu cành thơ ngơ ngác
Đâu rồi? Đâu rồi mùa thu?
Tôi gom từng tiếng chim gù
Cốm thơm đầu mùa gọi bạn
Dằng dặc mùa đông hiu quạnh
Khắc khoải tiếng lòng gọi nhau
Em mang mùa thu đi đâu?
Đôi đường Ngưu Lang, Chức Nữ
Suốt đời tôi làm lữ thứ
Hành khất đi tìm mùa thu...
Thích quá! Lại được lên blog ông bạn hàng xóm. Giữa mùa đông rồi mà vẫn mò mẫm đi tìm mùa thu. Cố gắng tìm hộ mùa thu cho nhà em với các bác nhé.
Trả lờiXóaNghe đồn anh thích bài này lắm! Giờ thấy anh post bài thơ này lên blogs thì em tin lời đồn đại kia là thật. Hihi...
Trả lờiXóaChúc anh vui nhé!
Gửi nhà thơ! Mùa đông về đã lâu nhưng hôm nay mới ngấm lạnh vào người ơi con chuồn chuồn ớt đỏ?! Cảm ơn anh, người đã viết bài này
Trả lờiXóaGửi Nhã My! Đúng là có khói thì thể nào cũng tìm thấy lửa.
Trả lờiXóaEm đọc bài thơ này mà nhớ mùa thu quá anh ơi. Chúc anh luôn khỏe nhé!
Trả lờiXóaGửi Mai. Cảm ơn em đã vào thăm. Những người đa cảm thường chung tâm trạng và nỗi niềm em ạ
Trả lờiXóaEm để mùa đông lại đây
Trả lờiXóaBỏ tôi "đồng chiều gốc rạ"
Khản đêm gió gào vật vã
Lập bập môi run gọi người
Thơ như trách móc... như hờn giận, như nuối tiếc như tìm trong khắc khoải mà những yêu thương cứ ngòn ngọt ngay trên phập phồng những ngôn từ. Mừng nhà thơ và mừng cho anh đã có một con mắt xanh trong sự đồng cảm tâm hồn
Cảm ơn lời khen của em làm mũi hai ông anh ngoài này bỗng phồng ra muốn nứt!
Trả lờiXóa