Từ Trường Sa ngàn trùng sóng vỗ
tiếng chuông chùa thong thả ngân lên…
Tiếng chuông ngân
vang thiêng hồn Việt
vọng mốc chủ quyền
từ bi, hỉ xả
Tiếng ơi à mẹ hát ru con
Tiếng điếu cày cha ung dung nhả khói
Tiếng mõ trâu đủng đỉnh đi về
Hiền hòa trời mây
Thảnh thơi bờ cát
Thậm lên màu đỏ sắc vàng
Người lính giữ biển khơi ôm súng vào
lòng
Linh hồn gối sóng dịu nỗi lênh đênh
Sóng dữ chùng cơn
Kẻ thù chùn bước
Dềnh mình đảo xanh…
Tiếng chuông
của những ngôi chùa trên những đảo xa
mái cong lên từ am, miếu cổ xưa
(Những con voi nơi chân trời, góc bể
vẫn quay đầu chầu về Nghĩa Lĩnh)*
Mỗi bình minh lên
Mỗi hoàng hôn xuống
vọng nước ngân lên…
vọng nước ngân lên...
vọng nước ngân lên!...
*Dựa theo tài liệu về Trường Sa: “Những ngôi
chùa xây trên đảo Sinh Tồn,
đảo Song Tử Tây, đảo Trường Sa Lớn đều cùng quay
hướng về Thủ đô Hà Nội”
Ngân nga những tiếng chuông chùa
Trả lờiXóaTừ biển đảo hóa thành thơ thế này
Càng đọc càng thấy đắm say
Đọc xong chỉ biết khen hay và mừng
Cảm ơn anh XM. Chúc anh luôn khỏe và đầy sáng tạo!
Xóa