Xe xuống đèo
Cát bụi đi theo
Lố nhố những đôi mắt dọc
ngang ở lại…
Em bé vùng cao
Sinh ra trên bờ rẫy
Cuống nhau cắt bằng dao đi
nương của cha
Chiếc nôi đón em là lá
Ánh mắt mở ra là bầu trời
Em lớn lên
Đôi chân trần đạp đá
Áo mảnh quần dơ
Bữa cơm có màu vàng của
ngô, màu xanh của lá và màu muối tinh khôi
Đường tới trường như áng mây mơ hồ vắt qua ngọn núi
Những khát khao không gọi
thành tên
Ngày ngày vẫn theo cha lên nương
Cũng như ngày xưa cha theo
ông lên rẫy
Bám trụ biên cương
Đôi mắt em
Những đôi mắt dọc ngang ở lại
phía sau xe ngày tôi xuống núi…
Vẫn tìm về
Bên bữa cơm tôi ăn
Trong chăn ấm tôi nằm
Và ở nơi: Phía sau cổng trường giờ con tôi tan lớp
Những đôi mắt
Vẫn tìm về
Bên bữa cơm tôi ăn
Trong chăn ấm tôi nằm
Và ở nơi: Phía sau cổng trường giờ con tôi tan lớp
Những đôi mắt
Vẫn hiện về trong
giấc mơ tôi
Trong nỗi trở trăn của đêm
dài trống vắng
Cứ lớn lên ngang dọc ngây ngô
Xoay tròn tôi
Xoay vào miền
Tĩnh lặng...
Tĩnh lặng...
Ơi đôi mắt vùng cao!.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét