Nguyễn Đình Phúc ( Phú Thọ)
Cây cầu
Ngọc Tháp nối quê
Phất phơ áo nõn
câu thề theo đi
Tưởng người thương nhắn gửi gì
Chìa tay
bắt gió
thiên di mà buồn
Gái quê
phố đến cầu hôn
Cây cầu
nối một nét hồn phôi pha
Dẫu rằng
vợ của người xa
Má hồng nào chả cho ta chút sầu
May mà
còn có cái cầu
Để người trong mộng
gặp nhau một lần.
Đường thi khách ghé quán nhà/ Có ly rượu nhạt nhẩn nha trái Đào/ Chim Cu líu tíu gù chào/ Trúc xòa bậc đá thả vào ru mơ/ Cà phê loang khúc nhạc thơ/ Người mang muôn nẻo chẳng mờ nốt xưa...
Danh sách Blog của Tôi
Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013
Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013
Lại một mùa xuân
Trang Nhung (Quảng Ninh)

Tháng Chạp ơi ! đã cuối Đông rồi nhỉ...
Ta biết đâu, người ấy đứng bên đường
Cứ phiêu diêu chờ cạn ngày...tháng Chạp
Sắp một mùa Xuân nữa sang ngang
Sắp một mùa Xuân nữa nhớ thương
Gió vẫn thơm, đi qua miền cỏ mật
Hồn Lãng du trên cánh đồng vừa gặt
Hương rạ rơm chạnh nhớ ổ rơm vàng
Tháng Chạp...
cuối năm ngày đã cũ
Nhưng tình yêu thì mới mãi niềm tin"
Có đất trời, có vòng quay năm tháng
Có đêm sao, ngày sáng mặt trời.
Thì lẽ đâu chẳng có khi gặp lại..."
Uống ngọt ngào từng kỷ niệm đầy vơi
Mùa đông đi qua nhanh - qua nhanh
Thả nắng ấm nhen cành xanh lá
Cho em lại kiếm tìm ngày dang dở
Được vùi vào yêu nhớ...
mùa xuân ..!
Hạ Long 16/12/2012

Tháng Chạp ơi ! đã cuối Đông rồi nhỉ...
Ta biết đâu, người ấy đứng bên đường
Cứ phiêu diêu chờ cạn ngày...tháng Chạp
Sắp một mùa Xuân nữa sang ngang
Sắp một mùa Xuân nữa nhớ thương
Gió vẫn thơm, đi qua miền cỏ mật
Hồn Lãng du trên cánh đồng vừa gặt
Hương rạ rơm chạnh nhớ ổ rơm vàng
Tháng Chạp...
cuối năm ngày đã cũ
Nhưng tình yêu thì mới mãi niềm tin"
Có đất trời, có vòng quay năm tháng
Có đêm sao, ngày sáng mặt trời.
Thì lẽ đâu chẳng có khi gặp lại..."
Uống ngọt ngào từng kỷ niệm đầy vơi
Mùa đông đi qua nhanh - qua nhanh
Thả nắng ấm nhen cành xanh lá
Cho em lại kiếm tìm ngày dang dở
Được vùi vào yêu nhớ...
mùa xuân ..!
Hạ Long 16/12/2012
Thứ Bảy, 19 tháng 1, 2013
Cà phê chậm
Nguyễn Thế Yên
Cà phê
đồng điệu với thời gian trong cảm thức con người
thời gian tích tắc
cà phê tí tách
rơi...
Cà phê
phấn khích một ngày mới
đời cứ trôi
ta sống chậm hơn
bên bầu bạn cởi lòng
yêu thương tìm sâu lắng
giấc đơn côi như được vỗ về
Cà phê
gạn qua đất đai để chiết suất mình
ta qua chát đắng lọc tinh suy nghĩ
nỗi niềm đuổi theo nỗi niềm
giọt nắng, giọt mưa
nghiêng vào gốc rễ
giữa cuộc người
tích tắc
tí tách
rơi...
Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013
Nhìn về phía núi
Trần Nhã My (Tây Ninh)
Trích tập DỖI (giải thưởng tác giả trẻ toàn quốc của Liên hiệp các hội VHNT Việt nam 2012)
Đứng trên cầu Gò Dầu
Thẳng người đo dáng núi
Dư một cái đầu trên chóp đỉnh
Với tay
Lấy mây trắng làm khăn voan choàng cổ
Áo váy xanh xòe rộng in trời
Dòng sông Vàm Cỏ như con đường đất
Loằng ngoằng rắc tím lục bình trôi
Níu bước chân tôi
Dù xa xôi
Vẫn muốn về
Đứng trên cầu Gò Dầu
Mà mặc váy xanh
Mà đo dáng núi
Thấy mình nhỏ
Nhỏ dần
Trong bóng núi yêu thương
Trích tập DỖI (giải thưởng tác giả trẻ toàn quốc của Liên hiệp các hội VHNT Việt nam 2012)
Đứng trên cầu Gò Dầu
Thẳng người đo dáng núi
Dư một cái đầu trên chóp đỉnh
Với tay
Lấy mây trắng làm khăn voan choàng cổ
Áo váy xanh xòe rộng in trời
Dòng sông Vàm Cỏ như con đường đất
Loằng ngoằng rắc tím lục bình trôi
Níu bước chân tôi
Dù xa xôi
Vẫn muốn về
Đứng trên cầu Gò Dầu
Mà mặc váy xanh
Mà đo dáng núi
Thấy mình nhỏ
Nhỏ dần
Trong bóng núi yêu thương
Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013
Giấc mơ trong ngôi nhà đang cháy
Dang dở bài thơ về anh
khuya lắm, cây bút trên tay thức
Cảm xúc chồm lên
Quật ngã ý chí
Rạng rỡ vẫn khuôn mặt anh ưa nhìn
Tiếng còi vào ca, ba trăm sáu mươi phút lại hối hả
Áo anh ướt hơn em tưởng tượng
Cố thiếp đi một tí
Cố thiếp đi một tí
Em mơ thấy ngôi nhà đang cháy
Anh lao đến không bế xốc em ra
Dùng môi khoá chặt nỗi sợ hãi trong em
Ngọn lửa... ngọn lửa... tóc... áo ... quần... da… thịt... đang hỏa thiêu
Mình vẫn như hai con sâu ngấu nghiến diệp lục
Em mỉm cười, chớp mắt, cấu vào em để biết rằng tồn tại
Trong mơ
Em chỉ mong đó là hiện thực
Để được chết trong vòng tay anh
Để được chết trong vòng tay anh
Mình dắt nhau lên thiên đường đấy chứ
Anh và em không có con chung
Chỉ những đứa con tinh thần
Chúng có thể chết trước...
Hoặc đợi chết cùng...
Còn tuỳ thuộc...
Con muỗi hút máu làm em giật mình
Cô đơn dậy
Ý nghĩ dậy
Mười đầu ngón tay em
Cả con tim em... bật máu
Giọt sương hiện thực lại thay tóc em
Mùa hiện hữu lại thay khuôn mặt em
Con muỗi đáng ghét
Em khóc
Liệu anh có thật trên đời?
khuya lắm, cây bút trên tay thức
Cảm xúc chồm lên
Quật ngã ý chí
Rạng rỡ vẫn khuôn mặt anh ưa nhìn
Tiếng còi vào ca, ba trăm sáu mươi phút lại hối hả
Áo anh ướt hơn em tưởng tượng
Cố thiếp đi một tí
Cố thiếp đi một tí
Em mơ thấy ngôi nhà đang cháy
Anh lao đến không bế xốc em ra
Dùng môi khoá chặt nỗi sợ hãi trong em
Ngọn lửa... ngọn lửa... tóc... áo ... quần... da… thịt... đang hỏa thiêu
Mình vẫn như hai con sâu ngấu nghiến diệp lục
Em mỉm cười, chớp mắt, cấu vào em để biết rằng tồn tại
Trong mơ
Em chỉ mong đó là hiện thực
Để được chết trong vòng tay anh
Để được chết trong vòng tay anh
Mình dắt nhau lên thiên đường đấy chứ
Anh và em không có con chung
Chỉ những đứa con tinh thần
Chúng có thể chết trước...
Hoặc đợi chết cùng...
Còn tuỳ thuộc...
Con muỗi hút máu làm em giật mình
Cô đơn dậy
Ý nghĩ dậy
Mười đầu ngón tay em
Cả con tim em... bật máu
Giọt sương hiện thực lại thay tóc em
Mùa hiện hữu lại thay khuôn mặt em
Con muỗi đáng ghét
Em khóc
Liệu anh có thật trên đời?
HP - 05/2012
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)