Cà phê
đồng điệu với thời gian trong cảm thức con người
thời gian tích tắc
cà phê tí tách
rơi...
Cà phê
phấn khích một ngày mới
đời cứ trôi
ta sống chậm hơn
bên bầu bạn cởi lòng
yêu thương tìm sâu lắng
giấc đơn côi như được vỗ về
Cà phê
gạn qua đất đai để chiết suất mình
ta qua chát đắng lọc tinh suy nghĩ
nỗi niềm đuổi theo nỗi niềm
giọt nắng, giọt mưa
nghiêng vào gốc rễ
giữa cuộc người
tích tắc
tí tách
rơi...
Hay! Rất cà phê! Âm điệu tí tách, tích tắc mở đầu và kết thúc bài thơ rất hình ảnh, rất gợi. Bài thơ giàu nhạc tinh, đẹp hình ảnh. Đúng phong cách NTY. Chúc mừng anh. À, hôm nào cho Choẽ bò nhâm nhi ly cà phê mưa rét để cảm nhận thêm cái hay của bài thơ này nhé.
Trả lờiXóaCám ơn lão "Cuốc gọi bờ tre" đã động viên. Mời lão vi hành luôn không sắp hết rét rùi
Trả lờiXóaCà phê
Trả lờiXóaDồn hai đầu giọt nhớ
Giữa cuộc người
Tích tắc
Tí tách
rơi…
Nghe như trong ta đang tí tách rơi anh ạ. bài thơ đọc thấm từng câu chữ như nắng mưa thấm dần vào gốc rễ. Chúc anh viết nhiều bài thơ hay hơn nữa
Cảm ơn Hà Thanh đã cảm nhận được cái tích tắc tí tách rơi của cà phê chậm.
Trả lờiXóaThăm anh, đọc
Trả lờiXóa"Cà phê
Dồn hai đầu giọt nhớ
Giữa cuộc người
Tích tắc
Tí tách
rơi…"
... và nước mắt
rơi...
Cảm ơn em đến thăm nhưng lần sau đến thì đừng rơi nữa em ơi...
Trả lờiXóaSáng nay em trở lại và nhâm nhi "cà phê chậm" đây anh à. Sao mà cứ ám em thế này ông chủ Nửa nhớ ơi...
Trả lờiXóaAnh viết cho anh, viết cho đời hay viết cho ai mà sao giống cho em quá!
Đừng có bảo em vơ vào nhé!
Lại đọc
Lại buồn rơi rơi...
Em đọc c h ậ m nữa, r ơ i chậm nữa sẽ thấy nhẹ nhàng hơn. Cảm ơn em đã hoàn toàn đồng cảm "cà phê chậm" với anh
Trả lờiXóa