đầm ao biến mất?
còn cái hồ lưng chẳng thể còng hơn
dẫu nhăn nhúm
phập phồng thở dốc
dòng dòng đen phố vẫn đổ vào
Ta đi tìm
ánh trăng vàng đáy nước
ánh trăng vàng đáy nước
chỉ thấy sóng ngầm
vật vã trời đêm
sinh vật
đứng
ngồi
nằm
xác rữa
lòng hồ bầm tím
lặng đi...
Có lúc giận
hồ xô bờ ngập ngụa
mà phố sao lặng một
tiếng người?!
phố có thấy
mình đang thoi thóp
khuôn mặt phì
hoại tử đang loang...
Bài thơ gợi, ấn tượng bởi những hình ảnh có thật. Nhừng mưa này, nhiều con phố lụt lội mà phát kinh. Chúc mừng ông lão chịu khó quan sát, ghi chép và thăng hoa thành thơ nhé.
Trả lờiXóaĐúng thế, cảm ơn anh. Chúc một đêm ngon giấc sau mấy ngày bận rộn.
Trả lờiXóa