Danh sách Blog của Tôi

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

Phóng sinh

Nguyễn Thế Yên














Đàn chim đang lượn bay
bỗng trên đầu 
ập lưới

Cửa chùa
lễ phóng sinh
những chiếc lồng được mở
chim ngác ngơ
                     chen chúc
                                òa bay

Vẫn cánh đồng hôm trước           
vẫn đàn chim hôm trước              
lại mắc lưới sa chân
lại sang chùa
ban phúc!

Bắt - thả
bắt - thả
bắt - thả!
Đàn chim 
              vơi 
         vơi
              vơi...

4 nhận xét:

  1. "cho tới khi
    chiếc lồng nhàu lông chim được mở
    không còn con nào bay lên!"
    nỗi khổ phóng sinh!
    rõ khổ...
    Chúc mừng anh có bài thơ quá... buồn, quá hay!

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn Nhã My đã đọc thơ anh và cùng buồn...

    Trả lờiXóa
  3. Hay! Thơ rất mới. Thả, bắt. Bắt, thả... Cái vòng luẩn quẩn giữa phóng sinh và bắt nhốt mới thấy cõi đời này phức tạp thật. Chúc mừng bài thơ hay.

    Trả lờiXóa
  4. Vâng, bài thơ cũng một chút nỗi niềm thổi vào những hiện hữu của cuộc đời này anh ạ. Cảm ơn anh đã động viên.

    Trả lờiXóa