Danh sách Blog của Tôi

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

Cây bàng mùa đông

Nguyễn Hưng Hải (Phú Thọ)















Cứ mùa đông là những chiếc lá bàng
lại trút xuống cơn mưa vàng mặt đất
những chú chim thường đến ngủ qua đêm cũng đã bay đâu mất

Khi vòm lửa trên cành đã tắt
cây trọi trơ như một ông già

Khi gió bấc tràn về cây không còn khả năng tự mặc áo cho mình nói chi là đến chuyện xòe ô che bóng mát nở hoa, kết những chùm quả vàng như những quả chuông, như những ngọn đèn cho ánh sáng

Lúc trơ trọi một mình gió không còn đến bạn,chim không còn đến bạn, nắng cũng đi qua nhưng rất ơ hờ


Như một người già chỉ có bộ xương khô
đến cái vỏ cũng sần sùi tím tái như mào gà khi hết tiết
không còn chiếc lá nào cây cũng như người đã chết
dòng nhựa hiếm hoi chẳng đủ nuôi cành
ngẫm lại mùa xuân sao cứ tiếc...

Nhìn cây trơ trọi một mình, ta có biết
đấy là lúc cái cây đang vượt cạn, nghĩ suy
tại sao chim không đến
tại sao từng chiếc lá bỏ đi
âm thầm nhưng rứt khoát
trong trơ trọi một mình ứa ra nước mắt
bắt đầu cọ cựa những bào thai

Để có lại ngày qua, để đến được ngày mai
để lại có một gương mặt khác
không thể không chịu nhiều mất mát
ôi cây bàng mùa đông!



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét