Tổ quốc sau một đêm thức dậy
Biển sục sôi, sóng đánh ngang thềm
Quân phương bắc bao năm rình rập
Đêm qua tràn chiếm biển ông cha
Trơ tráo giàn khoan thậm đỏ một màu
Màu của máu hút từ lòng sông núi
Mũi khoan sắt như chiếc vòi bạch tuộc
Cắm tận tầng cốt nhục tổ tiên
Đã mấy ngàn năm dâu bể sinh tồn
Có cả ngàn năm lầm than thuộc bắc
“ Trái đất ba phần tư nước mắt”
Nơi nhuốm hồng nước mắt Việt Nam tôi !
Tổ quốc sau một đêm thức dậy
Triệu triệu trái tim đập dồn về Hà Nội
Một nỗi niềm chung tràn dâng lấp lánh
Trời Ba Đình chớp sáng bừng lên
Đảng và dân kết nối một tiếng lòng
Tế bào lạ có tự thân loại thải?
Trước giặc ngoại xâm, dân là vành
đai thép
Mũi khoan sâu kích hoạt khối căm
hờn
Tổ quốc sau một đêm thức dậy
Du đổ “Mười sáu chữ vàng'' viển vông xuống
biển
Mặt trời hừng lên bọt tung sóng đỏ
Dải đất hình chữ S cựa mình
Màu đỏ sắc vàng lan từ Lũng Cú
Tới mỗi mái nhà, trường học, cơ
quan
Trên má trẻ thơ, trên áo người
xuống phố
Trên những con tàu rẽ sóng ra khơi
Và trên khắp vùng, miền, gò,
bãi
Hàng ngàn em nhỏ xếp hình tổ quốc
Hàng vạn người cùng hát quốc ca
Nước mắt lăn dài…
Bên ban thờ, tôi thắp một tuần
nhang
Thỉnh cáo tổ tiên và dâng lời thưa Bác
Hương bùng cháy, lòng tôi bỏng
cháy
Bác ung dung một nụ cười hiền…
Viết gửi mấy lần không được. Tưcs quá. Bài thơ khá lắm anh ạ. Cũng trăn trở với biến đảo ra phết. Chúc mừng anh.
Trả lờiXóaChào bác hàng xóm. Nhà em đóng cổng đóng cửa giao tiếp đã lâu, bây giờ mở lại, lại được đón bác vào, lại khen, lại làm em nứt mũi, nứt miệng. Cảm ơn bác. Bác cũng vui nhé (mấy bức ảnh mới chụp treo lên sao buồn quá, chả ai thấy vui cả...)
Xóa