Danh sách Blog của Tôi

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

Cha về cuối lối


 Nguyễn Thế Yên















Cha hỡi cha!
con vẫn ngỡ hôm qua
khi hoàng hôn chưa tắt
gậy vịn tay
Cha
mòn bóng cuối đường

Cả cuộc đời mẹ cha lam lũ
hạt thóc bẻ đôi
khoai sắn nối dài
Chúng con lớn lên mang cái tâm của đất
thương ông bà, cha mẹ
đắp đời sau
Đường thác ghềnh mẹ cha dẫn lối
chúng con đi không lạc bước dặm trường

Ngày cha mất
con đi làm xa lắm
mờ mịt miền biên mây núi chập trùng
trời tháng bảy mưa dầm tắc lối
ba ngày đường
về...
ướt sũng mộ cha
Giữa chơi vơi con gọi rạc đường chiều
sau hun hút
vẫn chỉ là hun hút
Bóng tối cứ âm thầm còng xuống
gói nỗi đau con
lặng lẽ đường dài...

6 nhận xét:

  1. Một bài thơ khắc khoải niềm yêu thương, đau đáu, xa xót , trào dâng nỗi nhớ cha trong mùa Vu Lan càng đọc càng xúc động. Trời ơi! Đến lúc ta gọi là hiểu lòng cha mẹ để mà phụng dưỡng báo đáp thì cha mẹ không còn nữa! Đớn đau thay! Xin chia sẻ cùng anh.

    Trả lờiXóa
  2. "trời tháng bảy mưa dầm tắc lối
    ba ngày đường
    về...
    ướt sũng mộ cha"
    Đau nhưng vẫn cứ thích nhất mấy câu này ông chủ à!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nguyễn Thế Yênlúc 12:36 30 tháng 8, 2012

      Cảm ơn em - Nhã My! Mùa dạy mới vui nhé!

      Xóa
  3. Bóng tối cứ âm thầm còng xuống
    gói nỗi đau con
    lặng lẽ đường dài...

    Đau đáu nỗi niềm - đầy yêu thương miên man trong từng con chữ. Đầy sự luyến tiếc - đầy những ước muốn níu kéo thời gian - hữu hạn... Chúc anh luôn vui và hạnh phúc

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nguyễn Thế Yênlúc 20:31 3 tháng 9, 2012

      Cảm ơn Hà Công Trường đã ghé thăm và chia sẻ cùng anh. chúc vạn sự tốt lành.

      Xóa